Nhửng lúc ngồi lang can cầu…ánh đèn vàng heo hoắt…có lẽ vì thế tôi đau…
Ver : T.N SouthSide
Vô vàng gợi ý không đủ cho tỉ lần trác trỡ…
Lẽ sống trần tục không đủ thanh minh ân năng truớc khi anh tắt thỡ…
Bi kịch không cần nhắc nhở…vì lỡ Chai sạn…Không hề hắn gì đâu…
Chỉ ghét cơn mưa nặng hạt…gữi lời thĩnh cầu cho Nắng về ngày sau…
Đã lâu…và từ rất lâu rồi…Có đi nhưng chẳng hẹn ngày về…
Phải chăng đồng tiền đánh lừa thị giác…Ngừoi khóc để nhẹ quên …lời hẹn thề…
Vẫn giữ chọn tình nồng phu thê…
Dù biết mọi thứ đã quá trễ…
Khó khăn ? Mặc kệ…Nhưng chính nơi em…chính sự cuơng quyết làm khó dễ…
Đâu thể tin đâu…câu chia tay mang tính chất ”Vô Cãm”…
Ngừoi thề nắm tay cùng đi…sao lại bỏ tôi giữa đoạn vô ngã…
Anh đã cố rồi mà…cố làm tất vì em mà…
Trái tim anh củng bằng da bằng thịt đâu phải ngang hàng vs sắt đá…
đâu em à…anh ổn mà…trong lòng và lẫn con tim giờ đây chẳng sao cã…
em biết mà…
chỉ tiếc là…
hạnh phúc thì thật cần Thiết…Nhưng sự đau thưong nhẫn tâm lạnh lùng giết chết đi tình yêu chẳng Tha…
Đau và Đau đi…để em nhận thức đuợc sau khi…
Đồng tiền đôi co thể xác…Nguợc hứong hãy nhìn về đây phía sau này…
Anh vân tôn thờ và luôn trân trọng…dù thân xác giờ đây hao gầy…
Và đối với anh từng ngày đợi chờ…vài phút thôi…Dù Bao ngày….
Ver 2 : T.N SouthSide
Xin lỗi Em…Vì sự thật không phải Sơn hào và hải vị…
Chỉ là trà đá bên góc vĩa hè…Tốt hơn sẻ là nữa ổ bánh mỳ…
không sao đâu…nếu em đói…anh nhịn để dành cho em hết…
Tuơng Lai ra sao…Đừng em nhé !!! đừng nghĩ để đoạn đừong thêm lệch…
Khó kiềm đuợc lý trí…Vâng !!! anh biết rồi em sẻ nghĩ mà…
Anh hiễu nhưng chẳng hề nói vì biết nhận lại củng chỉ là sĩ vã…
Em cần là tưoi lai tưoi sáng…đúng !!! cứ vứt đi kỉ niệm đêm vắng…
Cánh cữa anh không hề đóng…cứ nói anh Hiễu…tại sao phải Im Lặng…
Mỗi ngày tim thêm Nặng…
Hiện hửu toàn diện sự câm phẳng…
Yên bình không còn lại yên ắng…
Anh cần là Nắng…tại sao cứ chút cơn mưa càn thêm nặng…
Em ơi giờ anh lạnh…
1 giây thôi…có đuợc không…??? hãy nhớ đến…dù Mong Manh…
Tình không hề trong xanh…
Nhưng em à…anh Mong rằng : Vẫn giữ có đuợc không ???
Những kỉ niệm đẹp đã từng hiện diện bên trong lòng…
Đẹp lắm…dù không phải nơi cao sang…chỉ là góc nhỏ ánh đèn vàng…
Là vô giá…dù đời vốn dĩ chẳng ai màng…
Tôi Hận Em…Giang