Ver 1 : T.N SouthSide…
Tao sẻ đánh thức mày thêm lần nữa…đêm nay cùng tao ngồi ráp…
Tao ghiền đêm đen để viết ra nhạc như thằng xì ke ngồi ngáp…
Hút thêm miếng cần rồi ngồi tĩnh lặng mắt thì lim diêm miệng khép…
Đầu cố suy diễn hình dung ra chữ những thứ tao đang cần chép…
Mắt nhắm nghiền…tai headphone âm thanh dồn dập 2 bên tai…
Tao thấy bà mẹ…đứa em nhỏ dần dần đè nặng lên trên vai…
Tao thấy ai đó…người con gái đứng khóc nhìn tao và gọi tên…
tao nghe tiếng kêu từ cỏi đất âm…thì thầm bên tai đang vọng lên…
…ngày 18-7…2012…
Và người con gái em đã từng khóc đã từng đau đớn hàng ngàn lần…
anh không có gì ngoài lời xin lỗi….mặc dù người vốn đã không cần…
Nhưng anh vẫn mong em biết là….tình này thiết tha…
dù nó hông hề mật ngọt…nhưng anh vẫn yêu em thiết tha…
Và tiếc là…nắm tay em…anh chỉ có thể đi được đến đây…
đã từng khóc 2 đứa cùng ước….nhưng sao mọi chuyện lại trỡ nên như vậy….
lỗi do anh hay là tại do em…nói cho anh nghe hay là tại 2 bên…
tất cã những điều mình muốn….không phải…không phải như thế này đâu…đúng không em….
gạt nước mắt…và bước tiếp đi…xin em và em đừng khóc…
anh hiểu và em thừa biết…tình cãm này không đúng nơi nó cần mọc…
hãy quên và xem anh như 1 cái liếc mắt đôi ta gặp lần đầu…
kết quả hiện rỏ em thấy đó….mình vẫn chưa bao h cần nhau…
Còn người anh em và những thàng bạn 1 thời tao xem là bạn thân…
Tao hiểu những trò lừa lộc nhưng vẫn cứ mặc để mình thành nạn nhân…
Mày ngu cã hàng vạn lần để được tao dạy…cách đối nhân xử thế….
Nhưng chó thì vẫn chó làm sao học được cách đối xử tữ tế….
mày tự chế tự đặt điều rồi tự mình xoay mình diễn luôn…
anh em giờ đây nó bỏ mày hết… mày ngồi 1 cục làm kiễn luôn…
kệ mày….mày có nói tao củng mặc kệ mày…
như thế để cho mầy hiểu…phải sống làm sao để người đời nể mày…