erse1::::::::::::::::::::::::
tôi có 1 đôi cánh
đan bằng sức mạnh âm thanh
tôi có 1 giọng hát
yếu ớt từ trong giá lạnh
tôi có những niềm vui sống mà kô fải ai cũng giống
là tôi thử
rồi tôi thích
và tôi quen
thế là nghiện
âm nhạc nó như thuốc phiện hiện diện trong đầu thằng công nhân
tôi cứ mơ ngày lộng lẫy
nhưng cái điều họ trông thấy
vẫn chỉ là cái thằng tôi sống để nuôi cho niềm đam mê kô chết
những ngày hết âm thanh
tôi như gãy đôi cánh
những ngày tôi kô đc sống là mình sao mà bơ vơ thế?????
ngày tôi vui như trẻ thơ
vẽ ước mơ
lên ngọn cỏ
thêm vào hoa phủ mờ lên gió ….
tôi gặp em trong đêm
trên đoạn đường mộng mị
ta gặp nhau không đèn
nghe mùi nhau qua kô khí ….
tôi còn nhớ hôm đó
nhưng sao lại là hôm nay
tự nhiên ngoái nhìn lại …
sao bên tôi chẳng còn ai????
Hoook:"
Đường về giờ xa xôi lắm
trong tối tắm
ai đâu vẽ cho ta đường đi vì
đời còn lắm rắc rối
ta ngã vào góc tối
mệt nhoài ….
thân xác nó vẫn còn đi …
cho đến nơi nào?????
Verse2:::::::::::::::::::::::::::::::::
Tôi sẽ còn nhớ về em
như bài hát tôi đã viết
chắc em chẳng nhờ về tôi
và trong giây lát tôi biết
ta có dành cho nhau
bao nhiêu những ngày hạnh phúc
hay em có dành cho tôi
từng cơn đau đớn giữa ngực
nét mực xuyên qua da
tôi chẳng nói lên gì cả
nhưng sao em để cho tôi thắng cuộc bây giờ chẳng còn gì cả?
em có từng nghe nỗi nhớ
cho tôi gọi về những lúc
tự nhiên về lại nơi này và nhìn thấy tôi như lúc
vẫn là tôi ngồi đấy
vẫn là em tới đây
nhưng em hôm nay cả tôi đi qua nhau mà đâu thấy
là tôi đang tự dối mình
ép tôi vào trong lời nhạc
hay khi em từ chối mình
mảnh ghép ôi thôi rời rạc ….
tôi đi đã đi quá xa
và chẳng nơi dừng lại ….
mình tôi vết trượt quá đà
chỉ mong rằng đừng ai thấy
trang giấy viết tên em
hồng lên cùng tên ai đó ….
tôi muốn xé nát đêm đen
hét lên rằng tôi vẫn nhớ , nhưng
Hoook:"
Đường về giờ xa xôi lắm
trong tối tắm
ai đâu vẽ cho ta đường đi vì
đời còn lắm rắc rối
ta ngã vào góc tối
mệt nhoài ….
thân xác nó vẫn còn đi …
cho đến nơi nào?????