verse1:
thứ 7 ngày 6
anh thấy người ta đi bên nhau
hôm qa thứ sau ngày 5 anh vẫn còn thấy đanh đang đau
em là cuộc sống thực
còn anh chỉ là ảo ảnh
2 cục nam châm cùng cực
làm sao mà gép thành một mảnh
mặc dù ta biết tình cảm trong trái tim ta còn đang rất chân thành
nhưng đành
gượng ép lí trí rằng cố fải qên để kô khiến ai fải bất hạnh
anh rất lạnh
và còn em thì sao????
chẳng còn cần thiết chẳng còn qan trọng và chẳng ý ngĩa jì nữa
anh vội vã trong cơn mưa
những giọt nước lạnh cuốn theo sức gió va đập khiến anh cảm thấy mắt anh đau
nhưng giọt nước nóng nhẹ theo qán tính vô hình từ đâu hòa vào và bay theo nước lạnh
có bao giờ anh tìm em
chẳng cứ là có bao giờ anh đủ thông minh và đủ hiểu biết để chạy đi tìm em
vì chúng ta kô hẹn
hoặc là gặp nhau lần cuối chắc chỉ làm anh ê chề trong hổ thẹn ..
nên đoạn đường về
anh đã dặn lòng rằng từ hôm nay cho đến lúc anh chết
tình cảm của mình anh xin nhường đi hết
và anh luôn tự hỏi rằng :
hook:
chẳng biết em còn nhớ
chẳng biết em còn mơ
chẳng biết rằng đến bao giờ anh mới hết vu vơ
anh chẳng biết anh còn nhớ
anh chẳng biết anh có mơ
hay xung qanh anh
chỉ còn lại
giấc mơ đã tan vỡ ….
verse2:
chẳng biết có ai giống như anh
ngồi 1 mình vẫn luôn từng ngày
âm thầm nhìn theo em
anh đọc từng dòng cảm xúc
anh ngắm từng bức ảnh hạnh phúc
để rồi sau đó mỉm cười hoặc rấtđau đớn ấn dấu x
mình đã mất nhau rồi
vì anh là 1 con ngựa bất kham dẫu cho đến chết cũng chẳng thể thay đổi
giống như em cũng từng nói
rằng em đã qá mệt mỏi
rằng em đã qá chán nản
rằng em đã kô còn đủ động lực để thay đổi đc anh
em nói cũng đúng
vì đâu ai bắt buộc em fải chịu đựng
vì giữa chúng ta
cái vết rạn nứt từ qá lâu rồi đã kô thể hàn gắn
và khi càng cố uốn nắn
thì bỗng đột nhiên nó lại gãy lìa ra như sự tất yếu
anh đánh mất người mình yêu
còn em 1 lần đau khổ
anh biết làm jì khác hơn khi mà 1 lời xin lỗi hay 1 lần gặp lại em giờ cũng đã kô thể
60phút đường về
1 mình tầm tã trong cơn mưa
và anh lại tự hỏi :
hook:
chẳng biết em còn nhớ
chẳng biết em còn mơ
chẳng biết rằng đến bao giờ anh mới hết vu vơ
anh chẳng biết anh còn nhớ
anh chẳng biết anh có mơ
hay xung qanh anh
chỉ còn lại
giấc mơ đã tan vỡ ….
ver 3:
em hãy cứ chờ ở nơi lồng ngực
và liệu rằng thứ đang đập trong đó có 1 lần nữa lại biết yêu
Anh ko biết e có hiểu
Rằng khi cơn bão đi qua thì a chỉ muốn nói lên 1 điều
Rằng chưa bao h a quên em
Rằng chưa bao h hết yêu em
Rằng chưa bao h và không bao h chúng ta sẽ lại còn gặp nhau
Và a biết
và mãi cho tới khi anh đã chợt nhận ra e đã quên mất anh từ lâu
có 1 người nói vs anh
rằng em cũng vừa chia tay người iêu mới
và khuyên a hãy nhìn lại và bước tới
nhưng mà anh không thể làm nổi
bãi nước bọt đã nhổ đi
thì trên thế giới này liệu có mấy người đủ can đảm để liếm lại
và a chọn
cách im lặng từ nay về sau để không ai làm phiền ai
để anh nói lên rằng
a sẽ không tìm gặp 1 lần nữa
để cho cuộc sống hp của em k bị đảo lộn
cho em đc iêu thương nhiều hơn
và để trả lời cho những câu hỏi của riêng anh
những câu hỏi mà chưa bao h a có thể trả lời đc
từ khi a sai…..
hook:
chẳng biết em còn nhớ
chẳng biết em còn mơ
chẳng biết rằng đến bao giờ anh mới hết vu vơ
anh chẳng biết anh còn nhớ
anh chẳng biết anh có mơ
hay xung qanh anh
chỉ còn lại
giấc mơ đã tan vỡ ..