Ver1:
Vẫn là 1 ngày bình thường thôi
Thời gian vẫn trôi
Còn anh thì đang cố gắng đi tìm cái tôi
Của riêng anh
Sẽ không bao giờ có những suy ngĩ jì về 1 ai kể cả là em nữa đâu
Sẽ không còn là mỗi ngày fải check Facebook hay check yahoo của em nữa đâu
Sẽ không còn tìm ở đâu đó 1 cái tên qen qen mà anh vẫn hay gọi nữa đâu
Sẽ là anh
Vẫn là anh và mãi là anh
Tồn tại mãi mãi ở trong trí nhớ của em đó là 1 thằng đần độn ..
Bị hất ra khỏi sân khấu ngay sau khi vở kịch kết thúc
Là lúc mà anh ngồi khóc ở sau cánh gà khi mà khán giả đang khen ngợi em
Đúng rồi …
Em là 1 ngệ sĩ giỏi đáy …
Em luôn phô bày cho người ta thấy những jì mà em làm đc
Có lẽ là 1 đôi bàn tay
Cũng muốn lôi kéo anh ra khỏi những cạm bẫy fù du của cuộc sống
Nhưng đúng ra thì bàn tay ấy fải lật sớm hơn 1 chút
Để anh biết rằng anh đã sai lầm trong 1 thời gian không ngắn hay qá dài
Cần fải cám ơn em như nào đây????
…
Anh sẽ không bận tâm nữa …
Vì nếu tất cả là rác thì sao không đốt nó đi để cho tàn tro bay về nơi xa của yên lặng
Tình cảm đó …
Nâng đỡ con người ta dậy để rồi mơ mộng vu vơ
Tôn thờ nhau đc mãi hay sao???
Anh viết bài hát này
Là bài hát tệ và dở nhất
Và đó là khi mà những cảm xúc cuối cùng của anh về sự tốt đẹp của đàn bà đã biến mất
Vậy hãy cất nó đi em
Anh cũng đã cảm thấy đủ
Cuộc sống sẽ không chờ đợi ai cả nếu như vẫn còn hoang tưởng về những chuyện cũ …
Và khi sống
Nếu có thể PHŨ
Thì hãy cứ PHŨ nếu như mình có thể
Đnưgf để người ta PHŨ mình trước thì sẽ đau đớn lắm
Ly trà của anh đã nguội
trong khi những cục đá vụn vẫn còn đang tan chảy
Và điếu thuốc đã không còn cháy …
anh không bao giờ đặt mình vào vị trí nơi em đứng đâu
vì chắc jì em đã hiểu đc những cảm xúc của anh
tim anh đã ngừng đập lại 1 fần triệu của 1 giây
sau 1 câu nói chia tay …
và có lẽ bài hát này chỉ nên dài đến đây thôi
vì nó sẽ không còn ngắn hay đã qá dài với những jì anh có thể ngĩ …
để cho em bước đi …
và em đi đi …