Ver 1: Viết lên đi niềm đam mê, mặc người đời khen và chê.
Điếu thuốc thơm cùng đêm khuya nếm vị đắng ly cà phê.
Under là nơi đây, âm nhạc xuất thân từ đường phố.
Từ ngữ không văn hoa, có thể sổ sàng và lăng lố.
Có lẽ tao đã mất chất kể từ ngày tao biết fame.
Tụi bây sẽ chê cười bởi vì tao rap ai mà thèm.
Nhưng chất tao là lời thật chứ không phải bay như người ta.
Không được hay và feel nhưng đó mới chính là điều tao muốn nói ra.
Đam mê vẫn còn đó nhưng viết nhạc vì người nghe.
Cố gắng trau chuốt từ ngữ chủ yếu chỉ để mọi người care.
Nhưng không, bài rap đã không còn real kể từ ngày đó.
Chất Under đã không còn khi tao tìm mọi người để xin xỏ
Comment, chỉ mong sẽ được góp thêm ý kiến.
Khen thì vui, chê thì buồn và nghĩ là thứ giúp tao phát triển.
Ver 2: Tất cả là chính sai lầm khi tao nói lên điều đó.
Vì đam mê sẽ tàn phai, tìm fame theo chiều gió.
Để đưa những lời muốn nói vào trong bài rap là khó lắm chứ.
Đâu phải đại khái như ở ngoài rồi suy luận giá như…
Đừng cố khen và chê này nọ khi thực sự người ta đã bỏ rất nhiều công lao vào trong đó, làm bài nhạc là công khó.
Đừng, đừng gắng làm nổi mình lên chỉ bằng gõ phím qua vài câu.
Sao mày không thử lắng nghe và cố gắng hiểu thấu cho thật sâu.
Lời tao nói, đam mê là tất cả đối với tao lúc này.
Làm nhạc nghe miễn phí đừng bác học nếu như đặt ngược vị trí tao và mày.