Ver 1:
Đông đang tới anh lại nhớ đến em o noi đó còn chưa quay về
Người mãi bước đi và ko tiếc chi ng quên hết luôn những câu thề
Đông năm ấy mình còn bên nhau hứa là mãi yêu suốt cuộc đời này
Sau đông năm nay chỉ còn mình tôi mơ về em mãi trong cơn say
Em nơi đâu đã lãng quên tôi để lại minh tôi ở trong đêm lạnh
Có chăng em biết và ng có tiếc hay là mặc cho tim tôi đông lạnh
Mỗi đêm về lại thêm ê chề khiến cho thân xác càng nghe mỗi mệt
Làm sao tôi biết làm sao để viết đành chứa cho trống cùng dấu phết
Trong phút chốc hình bống của em lại hiện về đây như là làn gió
Rồi chợ vụt mất như là làn khói và tan biến đi như là tàn tro
Tim nhứt nhói đường về ko lối chắc vì có lẽ là anh đã sai
Thân xác mệt nhoài vẫn cố bước đi ở nơi vô định sao mà dừng lại
Tình cảm đó đối với EM…ANH như là 1 con rối
Tình cảm ấy đối với EM..ANH lại là 1 trò chơi
Đành phải quên tự nhủ lòng ..đừng vì em mà hoang phí
Nhưng ko thể đâu phải dễ.. mà gạt đi lệ trên mi (ah)
Ver 2:
Đêm nay chỉ còn anh cùng lán khói trắng núp trong căn phòng
Em đi xa rồi để lại vết cứa tận sâu đáy lòng
Đông càng hiu quạnh nghe tim càng nhói chết trong buốt thắt
Nhìn dòng người qua ở nơi ngực trái càng như tăng thêm hàng ngàn vết cắt
Em xa tôi rồi mùa đông năm nay tôi biết làm sao
Trời càng xe lạnh tan nát cõi lòng kí ức hôm qua cũng dần phai màu
Yêu em thật nhiều bên ng đó em có còn giữ
Kỉ niệm nhạt nhòa mùa đông lạnh lẽo gôm hết cảm xúc viết làm thành chữ
Trời sang đông chỉ một mình anh mãi loay hoay trong cơn gió lạnh
Người đang ở đâu sao vẫn chưa về bước qua phố cũ tim nghe chết lặng
Đông đang tới và vẫn là thế em đã bước đi sẽ ko quay về
Và đông là thế.. chỉ còn mình anh… đang mãi chìm đắm..trong cơn u mê
Đông năm nay chỉ còn mình anh giữa đêm hiu quạnh chống trội đêm lạnh
Ngực trái nghe nghẹn linh hồn gã ngục ko khi còn em ở mãi bên cạnh
Một mình bước..về phía đằng trước …anh đã mệt nhoài bàn tay bất lực
Cả trái tim nhỏ … dần chết liệm.. còn nơi đáy lòng lại thêm vết nức