[Ver 1]:
Hãy để tao nói cho mày biết là cuộc sống không chỉ có vậy đâu
Mày cứ nhìn nhận lại cuộc sống này đi rồi mày sẽ thấy nó muôn màu
Chứ không phải là màu xám trắng để mày cô độc dưới ánh trăng
Và mày sẽ phải hiểu rằng sau cơn mưa thế nào rồi cũng mang theo chút ánh nắng
Mày quay lưng với cuộc sống cô lập bản thân rồi xa dần
Vậy thì thử hỏi tại sao mày lại có khoảng cách với người thân
Tao không hiểu sao mày có thể bõ mặc lại sau lưng tất cả quên hết gia đình mày luôn ha
Nhưng tao khuyên mày á hay để cho giọt nước mắt đừng bao giờ lăn dài trên mi má
Và cũng đừng bao giờ để cho nỗi đau kia nó phải xé nát trái tim cha
Bởi vì bao năm tháng qua nhìn mày lớn khôn không phải là ngày một ngày hai mà
Họ phải vật vả với cuộc sống rồi phải lăn lộn kiếm từng đồng
Cố gắng chịu đựng rồi nhẫn nại với biết bao nỗi khổ cực phải đè nặng lên vai
Nếu mày thấy tao nói không đúng thì mày cứ thử làm cha mẹ một lần rồi tụi mày sẽ thấy là đúng hay sai (điều đó là đúng hay sai).
[Mel 1]:
Một phút ngốc nghếch em đã đánh mất con người học đòi làm hư thân em
Mất đi tuổi thơ hồn nhiên ngày hai ngày ba và em đã không còn như ngày xưa
Liệu qua ngày mai rồi em lại có thêm một kiếp người
Cuối con đường dài là em đớn đau ngày mai cũng là em
Ước mơ về một tương lai ngày mai giờ có thực hiện được.
[Ver 2]:
Xin em đừng khóc và nghĩ rằng cuộc đời em đã mất hết tất cả
Vì xung quanh em vẫn còn người thân hằng ngày vẫn lao động vất vả
Để kiếm được đồng lương lo cho em cuộc sống trên thành thị
Mọi người đã tha thứ cho em vậy cớ sao nước mắt em vẫn còn ướt trên vành mi
Lau khô giọt lệ đi và đứng lên cho đời thấy
Em không phải là kẻ nhu nhược hãy vững bước dù cho đời lay
Ai cũng phạm sai làm và em cũng đã được tha thứ
Vậy thì vì lý do j khiến em phải nói câu giã từ
‘vết” cắt nằm trên tay tại sao em lại làm vậy
”dấu” máu in lên đây tôi nghe thoang thoảng hương tràm bay
”còn” đó cả mẹ và cha gương mặt lấm lem có cả nước mắt
”in sâu” vào đôi mắt con gái mình cười tươi ngay trước mặt
”lại” đây với cha mẹ nào đứa con ngoan đừng đi đâu hết
”về” nhà mình nha con ông bà xót xa nhìn lại dấu vết
”sau” này khi con có về con sẽ về cùng làn gió
Và ”vết dấu sẽ in lại về sau” dù con đã hóa thân thành tàn tro.
[Mel 2]:
Chốn xa xôi ngày mai em sẽ bước tiếp đi về đâu
Đánh mất tuổi xuân rồi còn đâu không còn thấy ánh nắng lên màu
Cánh bướm đưa em bay cùng làn mây hòa theo cùng cơn gió nhẹ
Cơn gió sẽ đưa em bay về nơi nào
Thân xác gầy gò là em đớn đau bản thân cũng là em
Ước mơ về một tương lai ngày mai giờ có thực hiện được.
[Ver 3]:
Trong nàm dêm bước chân em dài thêm mặt mày lấm lem cồn cào đói rên
Vì cũng đã nhiều đêm em không ăn một miếng phải trải qua từng tiếng
Khát khô cả miệng em ngồi một bên tay cầm cà mên ngước đôi mắt nhìn lên
Khẽ thều thào vài tiếng xin dòng người kia hãy ngó ngàng đến
Nhưng vì bất tiện nên ai cũng viện: ”tao không có tiền biến đi chỗ khác để mà kiếm”
Thôi đành ngậm miệng lê tiếp bước chân em qua kế tiếp những vùng miền
Bóng tối bao trùm vây quanh màn đêm cũng thôi ẫn hiện rồi chợt tan biến
Đến khi đèn lên sáng soi màn đêm đớn đau tủi nhục như không còn đè nén trên đôi vai mềm
Không na
Em không có cha cũng chẳng có mẹ thế là cuộc sống em tự lo
Kể từ khi sinh ra rồi khi lớn lên lầm lũi mưu sinh trong khốn khó
Đâu đâu cũng là nhà bậc thềm nhà ai đó là nơi em ngủ
Em không hề biết tiếng ầu ờ của mẹ chưa có một lần nghe giọng nói của cha
Bao nhiêu chênh vênh em mới lấp đủ rồi dừng lại có người lắng nghe
Để rồi bước qua để em được thứ tha sống trong xã hội trọn vẹn hai chữ thật thà
Để dâng ước mơ thật xa đó là được có cha đó là được bên má
Một điều nhỏ nhoi em chỉ cần có thế bao nhiêu đó với em thôi á là tất cả.
[Mel 3]:
Bất chấp cái đói cái khó cái rét cái yếu thân mềm giá băng
Bởi vì em không cha và bởi vì em không má em không thể cảm nhận được một thứ gọi là gia đình
Sống trong cuộc đời bể dâu cuối con đường kia sẽ về đâu
Ước mơ về một tương lai ngày mai giờ có thực hiện được.