ver1:
đêm nay tao muốn uống rồi tao say để rồi tao khóc
như cái thời còn lông bông
để mày lại dìu tao về trong khi đôi chân đã mất cảm giác đi vào 1 cõi hư không
như mà đêm nay
đêm nay ai đưa tao về trong khi 1 chút sức lực tao đã không .. còn ….
thất vọng bản thân tràn ngập … làm tao đnáh mất đi linh hồn
mày còn nhớ kô???
liệu mày còn nhớ cái thời bọn mình đói khổ chia nhau điếu thuốc hay chén rượu với mì tôm
mày còn nhớ kô???
liệu mày còn nhớ những lúc hiểm nguy che chở cho nhau đến từng đường dao viên gạch …
mày còn nhớ kô???
liệu mày còn nhớ lời hứa rằng tao và mày sẽ mãi mãi như vậy
đã thế sẽ thế và mãi mãi như thế
tình bạn của tao và mày ra đi lí do là tại vì sao thế????
đôi lúc tao tự hỏi biện minh cho cái lí do đó là vì thời thế thay đổi …
mày còn gia đình mà …
làm sao mà ở bên nhau nổi
trong khi cuộc sống của tao vẫn trôi nổi …
mười mấy năm qa chơi vs nhau
tao hiểu mày đến từng điều thầm kín mà mày vẫn giấu
như mà giờ
đến cốc trà đá cũng không còn có thể ngồi lại với nhau …
mảnh đất hải dương mang lại cho mày đc nhiều thứ
nhưg mà có lẽ mảnh đất Phú Thọ này đã lấy mất của tao 1 thằng bạn ….
vậy thì mày
hãy làm 1 người chồng tốt 1 người bố tốt là 1 trụ cột cho cái gia đình nhỏ bé của mày …
tình của tao giờ đã cạn …
tình bạn với mày cũng vỡ tàn …
điếu thuốc nào rồi chẳng tàn …
sắt đá đến đâu cũng nát …
đã đến lúc buổi tiệc kết thúc ///
vậy thì cầu chúc cho mày có 1 cuộc sống tốt ….