Ver1: NuK
Siết thêm 1 điếu rồi tao viết về cuộc đời tao
Có nhiều thứ những vẫn không thể nói đến lúc trăn trối rồi … rồi sao?
Không biết ánh sáng tia nắng nào là ngày mai
Không cần thiết để tao viết “ mày chết rồi là thầy ai?”
Nghĩ đi … nghĩ cho kĩ đi
Đến lúc tắt hết tất cả mày muốn bật sáng nhưng mà chỉ khi
Sức lực mày đủ chống chọi cùng mưa dông
Anh em bạn bè ngày xưa đi mất ly rượu này vẫn chưa đong
Nói 1 cách nhìn thôi “không ai siết trong làn khói mịt mờ”
Viết ra đây là những chân lí học thuộc không cần phải dịch thơ
“chỉ thiên tục từ” những thứ tao làm hằng ngày
Quá bất công khi mày cần nó nhưng thật sự nó đéo cần mày
Vậy … trong cuộc sống còn bao nhiêu điều đẹp
Đường nào cũng tới thành công nhưng tất cả lại đều hẹp
Phải đối diện với bản thân đời lắm bất công
Làm sao dân chúng phục mình khi đất nước đã bị mất sông
Ver2 : ZuKen
Có khi nào m tự nhìn đời r tự suy nghĩ tất cả đã sai
vì khi bất lực gồng gánh lên m cũng chính là lúc m siếc cả 2 tay
vào 1 góc tối , tự hỏi rằng đâu là lối thoát
khi m chấp nhận nhìn đời hấp hối . giữa những mãnh đời còn bị thối nát
nên tất cả những gì m thấy …dek phải là sự thậc đâu
vì khi đối diện với thực tế “ mặt nạ “ vẫn luông 2 mặt giấu
đằng sau vẫn luông là ngàn mũi dao chứ dek phải thảm đỏ cho m bước tới
nên tất cả sẽ trở về “ không “ khi mày “ không” bk dừng lại khỏi cuộc chơi
và chông gai vẫn còn phía trước m có dám bước qua không
thành công vẫn còn rất dài ở đoạn đường còn xa xăm
nhưng niềm tin của m liệu có vững chắc để vượt qua ?
hay cũng phó thác lại cho đời từng ngày qua ngày để r` chấp vá
vậy … đời luông là sự bất công , đừng cố tìm kím nữa vì giả dối vẫn còn chất đống
và nếu như sự thay đổi sẽ làm m thấy khác đi thì t dám chắc rằng đó chỉ là ở trong giấc mộng