Ngập tràn nơi đây bóng tối vẫn luôn đong đầy
Chỉ còn mình anh cô đơn với những tháng ngày
Nhẹ đặt bàn tay lên bao vết thương hao gầy
Vì ngày hôm qua em rời xa anh
1 mình lang thang đi trên góc phố quen thuộc
nhìn lại xunh quanh bóng tối lấp đi con đường
nhặt từng nỗi nhớ không gian lãng quên ai rồi
chỉ còn điếu thuốc với ly cafe
Khi bình minh hé sáng , mây xua tan đi đêm đen
trôi về nơi quên lãng , anh vẫn gọi tên em babi
con đường chia 2 lối , câu ca anh viết riêng em
khi bình minh lên , nỗi buồn mang theo
em … em biết ko em ?
ver 2
Nỗi nhớ ở nơi đây , mỗi đêm cứ vơi đầy
cô đơn bủa vây quanh thân xác anh càng hao gầy
tìm hoài sao ko thấy bóng dáng của ai đấy
bồi hồi tim cứ chạnh lòng ngày đêm a thấy mộng mị
a hít bầu không khí , không tí cảm giác cuộc sống điều đó quả là ko phí
tình yêu là ko chỉ , không lý , không vì lý do nào đó phải suy nghĩ cho kĩ
cứ thế mà cho đi , ta không đắn đo gì , tình yêu gắn bó khi cuộc sống này không khó đi
đôi ta chẳng có gì , hạnh phúc là có vì luôn ở cạnh bên nhau khi cơn giông tố vừa qua đi
a hít bầu không khí , anh càng phải ko nghĩ , ko thích cảm giác cuộc sống
biết điều đó là ko phí , đêm trôi rồi bình mình a vừa chợt bừng tỉnh
vì anh đã mất thứ gì đó trong con tim này
ver 3
Anh sẽ đến mang ánh nắng xuyên màn đêm
mang em đi , thoát ra khỏi bóng tối viết lên những vì sao
xua tan đi cơn bão , nhặt lại từng câu hát Hanoi underground
nơi mà ta đã có với những kỉ niệm ngọt ngào
Nhưng nó đã quá xa , đến 1 nơi mà ko còn có 2 chúng ta
giá như tất cả chỉ là giấc mơ đã qua để đến khi anh tỉnh dậy
mọi thứ cũng chỉ như là vừa mới trôi qua …
Khi bình minh hé sáng , mây xua tàn đi đêm đen
trôi về nơi quên lãng , anh vẫn gọi tên em babi
con đường chia 2 lối , câu ca anh viết riêng em
khi bình minh lên , nỗi buồn mang theo
em … em biết ko em ?