Con đường phố nhỏ
chiều mưa lá bay
ùa về phút ấy,rong chơi từng ngày
thật thơ ngây…..
Ta cười với đời
đời vui với ta
cuộc đời quá ngắn
cho ta buồn bã
đừng để ngày trôi qua…
Rồi giờ này vẫn còn tay trắng
nhìn lại mình, vẫn còn may mắn vì
xung quanh ta vẫn có niềm vui
Vài thằng bạn, 1 cô gái
vài bài nhạc, vài điếu thuốc thì
cuộc sống trôi qua vậy thôi…
Trước khi tôi biết đi, tôi học để biết ngã
và suốt khoảng thời gian sau đó
ngã, rồi lại đứng dậy bước đi
có lúc đau, khóc như 1 đứa trẻ
có lúc chịu đựng, đứng dậy như 1 người đàn ông
và tôi vẫn sống.
Sống như hôm nay là ngày cuối
để đến khi ra đi tôi vẫn là Bin thôi
1 lạy, cho bố
mắt ko thấy nhưng con biết bố quanh đây
đúng, có đến chắc chắn sẽ có đi
và sống trên cuộc đời này rồi ta có gì?
10 năm, chưa kịp ngoảnh mặt
điều cuối cùng còn lại vẫn chỉ là khoảnh khắc khi
Chân không, nô đùa trên sân
chiều về mẹ gọi , những bữa cơm
đậm đà mộc mạc quê hương
chẳng thể ngờ 1 ngày ta phải xa rời
yêu sao những khi còn thơ
roi tgian đặt gánh nặng lên vai
bước đi đôi lúc thấy mệt nhoài
tại sao phải sống cho hôm qua
khi bãn thân ta biết hôm nay là món quá
mở ra, tình yêu vẫn quanh ta
gia đình, bạn bè vẫn quanh ta
trân trọng, từng phút và từng giây
sống tốt từng tháng và từng ngày….
Rồi giờ này vẫn còn tay trắng
nhìn lại mình, vẫn còn may mắn vì
xung quanh ta vẫn có niềm vui
Vài thằng bạn, 1 cô gái
vài bài nhạc, vài điếu thuốc thì
cuộc sống trôi qua vậy thôi…