[Ver 1]:
Tôi là người may mắn!…Câu này do tôi tư nhận lấy
Đó là 1 niềm vui không phải ai cũng nhận thấy….
Là tôi …vẫn còn mẹ… dù cha đã mãi ….ra đi
Dù tôi… không còn trẻ…Vẫn cứ muốn thể hiện …qua mi
Là vì…mỗi lần mẹ về…tôi lại có bát cơm ngon
Đôi mắt tròn xoe mừng rỡ như có những vòng tay ôm trọn
Tất cả…tình yêu thương …. Mẹ đều để dành cho tôi
Vất vả…giang nan mẹ chịu .nuốt từng giọt nước mặn trên môi…
Trong tôi ngay lúc này tình mẹ thật thiêng liêng…cao cả…
Me day tôi bước đi…nhường cho tôi từng bát… cháo và…
Những lần tôi vấp nghã mẹ luôn vực tôi …đứng dậy
‘’Đôi chân mẹ cho để bước…con đừng nhu nhược mà đứng đây!’’
Tung bay… theo cánh diều tôi nhớ tiếng ‘’ À ơi’’ …mẹ hát
Gió đêm lạnh điều hiêu,nhọc nhằn trên vai …mẹ vác
Nhẹ khắc…vào tim con mẹ…đã thuộc rồi 2 tiếng ‘’ Mẹ ơi!’’
Để cho nỗi lòng con trẻ…phần nào đó…có thể nhẹ vơi….
[Hook]:
Con chẳng còn buồn…. khi con thiếu món đồ chơi
Con chẳng còn vui….khi con được manh áo mới
Con chỉ cần cha …cho nỗi nhớ thôi đầy vơi
Con chỉ cần mẹ…nhưng không nói được nên lời
[Ver 2]:
Ngày ngày lại trôi qua ngày con xa mẹ càng gần
Bổn phận làm con chưa tròn nhìn lại mình con càng hận
Con hận bản thân mình mãi chạy đua với cuộc sống
Dù rằng bài học về cuộc sống mẹ đã dạy con học thuộc lòng
Buộc lòng vào công việc con và mẹ ngày càng xa
Đôi vai mẹ gầy run lên mỗi khi cơn gió lạnh càn qua
‘’ Số mạng mà con! Đã có tất sinh thì tất diệt’’
Nhưng mẹ đã sinh ra con thi người mãi mãi là bất diệt
Rất tiếc những năm qua con ko nhận ra điều đó
Hạnh phúc là có mẹ…dù đời luôn xoay theo chiều gió
Điều khó mẹ để dành đánh đổi điều dễ cho con
Thằng con trai hư của mẹ chữ hiếu làm sao lo cho trọn
Và còn nhiều câu nữa con vẫn chưa thể nói ra
Nơ mẹ nhiều câu hứa con chỉ có thể nói là
Con luôn cần có mẹ trên bước đường mình phải qua
Công cha như núi thái sơn …nghĩa mẹ như nước trong nguồn ..chảy ra!