[Ver 1] NuK
Quá khứ khi nào quay lại … để anh tìm đc câu trả lời
Đông đang sang cảm giác thấy lạnh … thân xác này cũng rã rời
Chờ giây phút ấy … vẫn chờ 1 vòng tay
Sao đổi lại ngay lúc đấy … em dần xa đâu còn đây
Anh vẫn biết tất cả bây giờ đổi lại cũng không đc gì
Vậy thì thôi ở trên đường dài em hãy tiếp tục từng bước mà đi
Tình duyên dài vô hạn chỉ khi ta nhìn thấy đích đến
Nhưng … khoảng cách quá xa làm sao có thể nhích lên
Anh ko có sến … anh cũng biết buồn và anh cũng biết đau
Kể từ ngày em đến thay đổi cuộc đời của anh vui hơn biết bao
Người mang cho anh niềm vui lại là người mang nó đi mất
Anh chỉ ước 1 lần thôi … nổi buồn kia không phải duy nhất
Nếu có 1 phép màu khiến 2 ta trở lại đc như ngày đầu
Thì anh sẽ không gặp em vì biết kết thúc cũng giống như ngày sau
Không còn được nghe em hát … không còn thấy nụ cười thân quen
Cố xem như chưa từng thấy … nhìn bức hình mắt lại thêm hoen
Anh ganh tỵ với gã em kể … hơi mắc cười nhưng là thật
Bây giờ chắc anh cũng giống như gã … lòng vui khi thổn thức
Phải cố kiềm nén cảm xúc … đôi khi lại cười như thằng điên
Vì nghĩ đến chuyện mình có niềm vui hay đổi lại sẽ có đc em
Bao nhiêu lần anh lạnh nhạt là bấy nhiêu lần anh che dấu
Cảm giác ngồi cạnh bên em muốn thật nhiều … em có nghe thấu
Anh không muốn biết tại sao ta xa … anh chỉ biết những lúc mình gần
Thì mọi thứ dần đẩy ra … không hề giống cảm giác mình cần
[Ver 2] Tịnh Can
Và im lặng…với e là cách từ bỏ
Với a là điều tốt đẹp cho cả tương lai của e đang có
Đơn giản hơn những gì a làm…là vì nhau
Anh vẫn mang theo vị ngọt quá khứ về e đến tận nơi đâu
Bóng tối là cả phép màu…A chỉ là sự bất hạnh
Giữa con đường mà e đã chọn
Cứ cho là niềm tin e đặt ngược lối vẫn đang khuất bóng trên con đường mòn
Và vì em..vì ai…hay vì chính bản thân a
Vẫn lạc lối trong từng suy nghĩ…không còn nắng chờ cơn mưa tạnh
Em à ! Đừng khóc vì a…hay tại vì lý do nào khác
Xin e nghĩ về nhau 1 cách trọn vẹn…hoặc tệ hơn thứ gì nhào nát
Không..A luôn nhu nhược trốn tránh tất cả có phải không Thư
"Lời nhắn gữi… bên tron phong bì trống rỗng vẫn mãi không thư !"
Chẳng ai có thể nhìn nhận…những gì a làm là đúng
Với em với họ sẽ nghĩ…mọi thứ tồn tại thật mông lung
Tất cả trở nên tồi tệ…a bàng hoàng bất chợt..
Nhận ra ..ngày đẹp dần tàn..lặng lẽ trôi qua