Verse1:::::::::::::::
rồi thời gian cứ nhẹ trôi như vậy
ta dần xa hằng ngày đâu còn nhìn thấy
em đã khỏi cơn đau còn anh kô muốn đứng dậy
yêu 1 người khác trong lúc chưa thể qên đc nhau
chạm vào bờ môi em để anh cảm nhận sự gian dối
cuốn lấy thân xác em đê biết rằng em đã thay đổi
cô đơn riêng anh thôi
kô biết từ lúc nào rồi
anh lại sợ bóng tối
anh sợ sự im lặng mỗi đêm anh nằm nge mưa
rồi lại chạy ra mở cửa
nhưng anh chỉ thấy có mưa
có giọt nước như hạt bụi vô tình rơi vào khóe mắt
là cảm giác 1 mình giữa đêm đông lạnh se sắt
là chơi rap 1 mình , khi tâm hồn lại tan nát
xa em rồi
mới thấy con tim khao khát
xa em rồi
mới biết anh đã đánh mất
sáng anh tỉnh giấc và anh chỉ thấy sự thật
những hình ảnh, đập vào mắt làm anh kô tin sự thật …..
yêu thương ơi anh nhìn em bên người mới
kô còn khoảng cách vì giờ đã xa vời vợi …
anh đang rơi kô kiểm soát
như là 1 hành động để anh tự vệ khi anh cảm thấy mất mát
đêm nằm im lặng anh nhớ em qá ….
đêm nằm nghe mữa . anh nhớ em qá
đêm lạnh chìm đắm , anh nhớ em qá ….
hoook::::::::::::::::
bờ môi đó có ngọt hơn bờ môi anh kô???
người ta có yêu em hơn anh yêu em kô???
vòng tay ấy ôm em có chặt hơn anh kô???
người ta có ở bên lúc em lạnh lẽo kô???
đôi tay anh tím ngắt giữa gió đông
cô đơn đến sợ hãi trong căn phòng trống …..
gom chút gió
gom chút mưa …
viết thành những nốt nhạc anh tự mình kể chuyện mưa
Verse2:::::::::::::::::::::::::::::
đôi lúc anh tìm lại chút cảm giác
về lại nơi bộ phim ta đã từng diễn
về lại những con đường
em viết chữ YÊU , anh Thương
về lại những kí ức trong lúc anh kô bình thường
đưa đôi tay lên bưng những giọt đắng cay …..
em có chắc là từ ngày ấy kô ai say????
em có chắc em đã thật lòng phía sau những lời nhục mạ
anh thì kô
một buổi sáng mùa đông mình anh với ly cafe
phía đối diện là khoảng trống rỗng , 1 chiếc gế
anh chẳng hiểu vì sao
nếu như còn gặp lại em
anh kô biết anh sẽ mỉm cười hay em cúi đầu ngượng ngịu
có cơn gió mơn trớn
như 1 lưỡi dao lam
cắt 1 vết thật sâu lúc chạm mùi hương tình cũ
bờ môi ấy đã đè lên bờ môi em chưa????
từng cử động chắc em kô còn bỡ ngỡ
bờ môi anh vẫn chạm vào những thứ ấy
nó hôn anh như vậy , và vẽ cho anh nhìn thấy
em của ngày hôm nay không là của anh hôm qa
là nhân qả
anh phải trả cho những đùa vui đã có
nhưng chỉ xin
em đừng qên những jì ta đã từng có
qên nhau đi anh liệu em đã làm điều đó????
hay nhắm mắt ôm lấy 1 ai?????
nhưng rồi em cũng sẽ yêu người đó