Intro:
Có vài lời rap cũ a viết
It goes like this
“Trong lòng anh là con sóng dữ
Tâm trí a ko phút bình yên ”
Muốn quên , nhưng điều đó ko thể
Nơi anh gió lại về
“Bến bờ hạnh phúc thật xa xôi
Nhưng nếu ko dám đi sẽ ko bao giờ tới”
Dù giờ người đã xa rồi
Lời ca cũ a vẫn giữ trên môi
It’s Lee:
Và anh nhớ những ấm áp câu ca này …
Lời ca cũ cũng đã thấm đôi môi này
And you break mah heart … yea u break mah heart …
1st Verse (Binz)
Anh nhớ nụ hôn ..xa
Anh nhớ từng câu..ca
Anh nhớ giọng em… hát
Anh nhớ ngày hôm ..qua
Sao lời rap nghe thật chậm , anh bỏ mất đi 1 nhịp
Beat nghe thật buồn , em quay mặt đi ko cần biết
Bao lần ta xiết môi
Có lẽ em quên hết rồi
Có lẽ ko cần thiết nói
Có lẽ anh đã biết rồi
Là ngày mai sẽ như hôm nay em ko về
Nhớ thật dễ nhưng mà quên a ko thể
Phố ngắn vắng em, chợt phố xa
Giấu nhớ, giấu thương đừng nói ra
Nhưng khi nhịp beat này ngân nga, anh ko biết cách để dừng lai
Yêu em, đôi lúc ko biết anh hành động đúng hay là sai
Ngày trước đây, từng phút vui , từng ấm êm ta bỏ lại
Và bước đi, cùng nỗi đau , cùng mất mát, giờ còn ai
Nơi cũ a quay lại , vẫn thường xuyên
im lặng noi đây, làm nỗi nhớ phải lên tiếng vậy yêu có phải chết đi ở trong lòng 1 ít không ?
Phần còn lại còn sống chắc là để nhớ và để mong
Chorus: ( ItsLee )
Ngày mà hương tóc bay qua nơi này …
Ngày mà đặt nỗi nhớ vương đôi vai gầy …
Khi những ngày cũ …
Hoàng hôn êm đưa ta qua con phố dài …
Anh không thể giấu đi nỗi nhớ này …
Để lại cả nước mắt trong câu ca này …
Chiều buồn một thoáng đây thôi …
Rồi cứ xa xôi … giấc mơ …
Vì anh luôn biết anh không thể …
Không ai trong ta chắc về ngày mai sau …
Và … Anh cũng không hề muốn rằng mình xa nhau đâu…
Nhưng mà …
Tình yêu hôm qua được đo bằng nỗi đau … oh… !!
Beii … Thời gian không cho 2 ta lựa chọn yêu thương …
Đừng bắt anh nơi đây ghì chặt nỗi nhớ …
Đã qua rồi …
Chỉ còn một chút hương ngày đầu …
2nd Verse (Khói)
Chỉ còn một chút hương ngày đầu…
Anh giữ… làm kỷ vật để dày vò nhau 🙂
Được không? Ta sẽ lại tay trong tay… dẫu…
cho niềm tin..từ anh…em đã để lạc mất từ lâu…
Nếu hạnh phúc là thứ gì đó giản đơn ngọt thanh mà anh từng nếm thì…
Đừng ép anh phải từ bỏ…
Nếu đau thương là chút vị gia thì thay vì nhả anh đã ăn hết…đi!
Anh mạnh mẽ hơn…cũng từ đó
“Chuyện đôi ta” anh đọc đến chương cuối…
Nhưng không hiểu rõ nên đành phải đọc lại…
Anh biết trong tình yêu nguyên tắc là rượt đuổi…
Anh mệt rồi…em chạy đi…anh đợi ở đây thôi…
“Anh đâu biết chắc chuyện mai sau?
Anh chẳng có chuyện gì để giấu”
Em không thể cứ qua loa bằng vài câu
Lên chuyến xe rời anh…lặng lẽ chẳng thấy về…
Nực cười…Nơi đây anh gọi là nơi cuối
Dù biết… mọi chuyện từ em là may rủi
Anh như thằng khờ tự cô lập trong hoài niệm
Muốn đi tiếp nhưng không thể nên đành chờ người thay thế…
Anh lội ngược mưa để tìm lại…
Vài dòng tâm sự anh viết ở đầu bài…
Họ nói anh đi tìm em nhưng đâu phải
Dưới gốc cây chiều mưa, giờ đây đã phôi phai
Họ trao em bông để nhìn nó tàn úa
Anh trao em hạt…để nhìn nó trổ hoa…
Em có đánh đồng anh với họ cũng bằng thừa…
Cũng chỉ vô ích thôi em,…đừng cố quá
…Anh xin lỗi vì đã hứa…
Anh xin lỗi…vì đã hứa…:
“Sẽ mang cả rạp hát vào tim em!”
Outro:
Và anh nhớ những ấm áp câu ca này …
Lời ca cũ cũng đã thấm đôi môi này
And you break mah heart … yea u break mah heart …