Hook: Shady .
Đường người đi lưa thưa loanh quanh không gian sao âm dương
Tiếng bước chân trong mưa lạch cạch đi đâu trong màn sương
Chiếc ô xanh viền đen nhẹ đưa bàn tay
Trong lòng vẫn Muốn 1 chút an lành trong đêm lạnh mưa
Nào hay nhớ …
Đường về ngày hôm qua ai cho được bao nhiêu niềm tin
Hòa cùng những xót xa đau theo nhịp đập ở trong tim
Phút ấy đã đi qua giờ ai phải quên
Chút kí ức phai nhòa chìm trong màn đêm
Theo bước chân ai đi …
Ver1: Zenky .
Ver:
Tao cần jì đẹp trong mắt mọi người
Vì tao chỉ cần tao đẹp trong mắt 1 người
Đó là mẹ hiền kính yêu
Nhưng khi tao trèo lên đầu mọi người
Thì tao lại xấu trong mắt người mẹ hiền đáng kính
Tao đang chết dần
Trong cái sự điên loạn hỗn độn của thảo mộc
Để những làn khói màu xanh lá cây không làm cho tao khóc
E nhóc !!!1
Vang vọng đâu đây 1 tiếng gọi thầm của người cha ở nơi nào rất xa …
Tao không biết
Tao là ai
Đang là người hay đã là ma và khi tao chợt hiểu rằng bản thân đã bị đánh mất
Trong làn những làn khói sa đọa …
Khi tao cười
Như thằng não
Là khi 1 nửa con người
Đang bật khóc
Và đại đa số thằng nào khi ngiện ma túy mà kô thế
Nhưng mà dứt ra thì là điều kô thể
Nó qá khó
Bởi vì ảo ảnh qá đẹp
Và dần thu hẹp lại trong 1 góc căn phòng đặc qánh lại vì khói
Rồi những suy ngĩ
Cứ tìm đến
Để cho cây bút fải lướt thật nhanh
Qa trang giấy
Thành những bài hát mà người ta gọi là sâu lắng nơi chiều sâu
Hook : Shady
Đường người đi lưa thưa loanh quanh không gian sao âm dương
Tiếng bước chân trong mưa lạch cạch đi đâu trong màn sương
Chiếc ô xanh viền đen nhẹ đưa bàn tay
Trong lòng vẫn Muốn 1 chút an lành trong đêm lạnh mưa
Nào hay nhớ …
Đường về ngày hôm qua ai cho được bao nhiêu niềm tin
Hòa cùng những xót xa đau theo nhịp đập ở trong tim
Phút ấy đã đi qua giờ ai phải quên
Chút kí ức phai nhòa chìm trong màn đêm
Theo bước chân ai đi …
Ver2:
Tao đang nằm bất động
Giữa 1 khoảng không
Và tao biết rằng xung qanh tao giờ đây rất rộng
Nó rộng đến mức tao kô thể nhìn thấy đc đường chân trời
Bất chợt có 1 cái jì đó
Ràng ngời
Tuyệt vời như trong cuộc đời tao chưa bao giờ thấy
Là 1 thứ ánh sáng đẹp
Và rồi không gian qanh tao bắt đầu thu hẹp
Hẹp dần lại cho đến khi đôi mắt tao nhắm lại
Để rồi nge
Những âm thanh trầm đục như tiếng chuông chùa mỗi trưa
Để rồi thấy
Màu trắng tinh khôi hiện ra trong tiềm thức
Và những cơn đau lại chợt qay về khiến trái tim tao đau nhức thêm 1 lần nữa
1 lần cuối cùng thôi
Để khi hơi thở nào đó còn sót lại trút ra
Thì tao đã là 1 người thiên cổ của hiện tại
Bỏ qên đi 1 cuộc đời ngây dại
Để lại nỗi đau cho người thân
Cũng chỉ là 1 nỗi ân hận
Hẹn lại nhé kiếp sau
Sẽ không có khói sẽ không có ảo ảnh …
Mà chỉ có 1 kô gian bừng chói những màu xanh …
Mà người ta gọi đó alf thiên đường