Tiếc chi một ngày khi ta giết đi một đời
Quên …
Chuyện quá khứ cứ lẫn quẩng , đau buồn dày thêm
Em là ai , sao hôm qua không về nhà ?
Có chút hờn trong đôi mắt , má phấn phủ trên khuôn mặt bất kễ ngày đêm
Nếu em cần một vòng tay
Hoặc những điều em tìm hoài không thấy
Như yên bình , chuyện tình duyên hay người bên em mổi sáng thức dậy
Em đừng giận , anh không phiền em đừng lo
Vì đau buồn là người bạn anh từng có. ..
Anh đã giận và từ tỏ , anh đễ nó được tự do
Đễ ngồi bên em đến lúc này , SG đẹp ngay từ đó .
Có thễ thích nhưng đừng yêu , đừng đễ ai làm tổn thương e thật nhiều
Nếu e cần một người hiểu hết những gì em phải chịu
Thì …
Em đã có một là em ? bỏ lại …
Nước mắt không đáng đễ phải rơi cho những sai lầm nhỏ dại …
Em hãy là em – như ngày xưa khi chưa yêu em vô tư như bao nhiêu người
Em hãy là em – nụ cười ấy xinh tươi như bông như hoa kia
Em hãy là em – như sài gòn xưa luôn vui tươi ko xô bồ
em hãy là em – hãy là chính em của ngày xưa , khi mới gặp e
Em đừng buồn , hãy cứ cười như ngày ấy
ngày tôi còn thấy được niềm tin trong ánh mắt em còn đấy
đêm đến , e vấp ngã nhưng em à chầm chậm thôi
đừng vội khi đường đời vẫn còn dài , chia thành nhiều lối
đêm về trời tối , lạc bước chân em về đâu ? em đi đâu ?
sao đêm nay ko thấy em quay về nhà ? ba mẹ trông dẫu
biết mọi thứ thành thói quen , em vẫn đi dù đói mem
em khóc cho cuộc sống , khi vô tình em ngã xuống
rồi đứng dậy nhưng em đau
em chỉ mong khi đến đêm trôi thật mau
để em được tự do , ko còn phải nặng lo
cuộc sống như người khác , quá khứ e gạt bỏ
hết tất cả , những vất cả em nặng mang
những hành trang trên đường đời e luôn vác vùng năm tháng
Nước mắt không đáng đễ phải rơi cho những sai lầm nhỏ dại …
ver3 :
Bữa cơm sum họp…đợi em về sao ko thấy
điều ba mẹ em mong… là 1 gia đình đông đầy
Mái ấm em từng có…vẫn còn đấy trên con phố ở sài Gòn
ngày qua ngày…em vẫn đi và nở nụ cười khi được ai đón
Để nhìn lại bên em ko còn ai
Bạn bè thì cười nhạo …em thấy nỗi buồn trong tim mình còn lại
Nhưng…em vẫn còn có anh
Người cho em hơi âm…che chở em… khi trời gió lạnh
Mà em ơi..đường đời vẫn còn rất dài
Phải dặn lòng hãy đứng lên..khi bản thân em thất bại
Anh muốn vào ngày mai…sẽ gặp lại..người con gái.
như ngày trước…anh từng biết…khi nước mắt.. chưa đọng lại
Chưa lăn dài…trên hàng mi…của em tôi…vào đem tối
Thì..anh đâu trách…để con tim này mang thêm tội
Quá khư em quên đi..vì nước mắt ko đáng để phải rơi cho những sai lầm nhỏ dại.. Em à
một ngày mai em sẽ cảm thấy
ở xung quanh còn điều gì đấy
em sẽ dang tay đón vào lòng
hay sẽ cho đi bao phiền muộn