Tao nói thật là không thể viết khi mà tâm sự còn chất công
Suy nghĩ cho nhiều thì cũng thêm nặng vậy nghĩ làm chi cho mất công
Vì đời vốn dĩ là thế đâu ai cho không ai thứ gì
Họ chỉ cần có niềm vui … vậy mày đang có gì
1 thằng hề tồi … bức bối … mày vẫn đang cố nói
Là Tao cũng muốn được như người khác nhưng cũng chỉ có trong mộng mà thôi
Từng đêm khói càng bay cầm ống típ đập thẳng thằng đối diện
Tại sao mỗi lúc đêm về mày lại xuất hiện khiến tao phải nổi điên
Mày là cái bóng của chú hề … giọt lệ của mày là giả tạo
Tao ghét khi nói sự thật dù có ngã thì cũng chả sao
Bao nhiêu năm nay thì tao vẫn sống gương mặt đầy lạnh nhạt
Nhiều khi cũng muốn là cả cuộc đời này tao phải hận nhạc
Bẫy tình tao vẫn vướng sau khi mỗi lần tao tránh mặt
Tuột ra chắc là buông khi đôi tay đang cố nắm chặt
Nhạc ! có phải tao buồn thì mày luôn bên tao
Còn nó không hề quan tâm … đẩy tao rồi vội quên mau ?
Tao đã chán tất cả mọi thứ từ việc xách cặp đi đến ngôi trường
Và tao đã chán công việc đón nhận mọi thứ từ cái sĩ vã cho đến coi thường
Và tao muốn biết tao đang sống hay đang tồn tại
Tao muốn biết đời này có thứ gì hay nhưng toàn chán nản dồn lại
Tao muốn vứt đi hết tất cả mọi thứ nhưng rồi vẫn tìm tới tao
Và Trước giờ tao chưa hề nói là sẽ cần mày nên dừng việc tìm tới nhau
Dằn xéo suốt bao đêm ròng rồi tao trở thành một kẽ thua cuộc
Tự chiến thắng bản thân ngay trước chiếc gương nhưng vẫn chưa được
Tao muốn cầm con dao dưới bếp và đâm nhiều nhát vào thằng trong gương
Tao muốn quên mọi chuyện ngày trước nhưng sao nó vẫn còn vương ! Oh
đầy rẫy những sư thất vọng chuyện họ sai nhưng rồi lại lật lọng
Nhiều lần tự hỏi bản thân xã hội có thật lòng ko
Sự thật làm họ phật lòng nhưng bây h công lí không phải sự thật
Đồng tiền trong người ko có thì mọi chuyện cũng phải tự lật