Intro:
Giữ hàng vạn khó khăn.
Giữa dòng người ngược xuôi
Giữa nụ cười, giữa hạnh phúc
Giữa những tiếng gọi thoi thúc ngoài kia…
Oh. Listen
Ver 1:
Cũng đã bao tháng năm dài, bao nhiêu chặn đường con in
Dù có thất bại, đôi chân vẫn chạy, thì sẽ vẫn mãi còn tin
Là qua ngày mai, mong muốn sẽ được nằm gọn vào tay
Những ước mơ không phải tự mình nắm lấy thì chờ vào ai
Dù khó khăn, bao nhiêu trắc trở, buồn chán hay là đau
Thì cũng không thể ngăn cản, đôi chân băng qua thật mau
Biết là không dể, nhưng chưa chắc là ko thể
Đừng nên để cho lý trí của chính bản thân khống chế
Không có lí do nào nên từ bỏ, nếu là hi vọng tương lai
Mặc bao gian khó, ý trí còn đó, thì cứ đứng dậy vương vai
Qua bao thời gian chân không ngại, biết bao khó khăn đã từng trãi
Thì có chông gai, phía trước bao nhiêu mà để cho ta phải dừng lại?
Quá khử đã xa mãi, thì đưa nó trôi cùng theo thời gian
Quang trọng là đây thực tại, đừng để trên môi buông lời than
Bao nhiêu gian nan thì ai cũng có chứ không dành riêng một người nào
Nhưng mà tại sao người ta vượt qua còn mình chấp nhận như thế sao?
Hook
Bao nhiều năm tháng, vẫn cố gắng, để tìm ánh sáng buổi sương mai
Đó là niềm tin, niềm hi vọng, một nghị lực sống trong tương lai
Mong qua ngày mai, những khát khao sẽ được nằm ngay vào trong tay
Nếu muốn đứng lên, thì chỉ duy nhất là chính bản thân chứ không ai.
Ver 2:
Không một ai, sinh ra có quyền lựa chon cuộc sống
Nhưng không một ai có thể ngăn cản bản thân người khác được mong
Chờ đợi ngày mai, một tương lai,…một con người bao khát khao
Dù cố cản bằng mọi biện pháp, khiến họ phải đau qua từng nhát dao
Thì chắc chắn rằng là bạn đã thua, bởi vì ganh ghét không phải là thắng
Mà phải đứng lên bằng đôi chân, cố gắng chiến đấu từ bàn tay trắng
Và không phân biệt là xấu hay tốt,
Chỉ có người khôn xen lẫn kẻ dốt
Phải là những người không bị bỏ lại cứ chạy dù mai hay đến ngày mốt
Có nhiều người họ không chịu chấp nhận, khi sinh ra không thể bằng người khác
Ai cũng có nét đẹp của bản thân, nên đó ko phải lý do là trời phạt
Những kẻ không dám đối mặt với hiện tại, là mang trong mình bản tính lười nhát
Cuộc sống muôn màu, biết bao điều hay , vậy thì làm sao, đừng để cuộc đời nhạc
Ghanh và ghét không phải là biện pháp , để chính mình chiến thắng với người ta
Mà không nhận ra đó là một khoảng cách, đánh dấu hai bên đã quá xa thật xa
Hãy thoát ra mọi rào cản, để chứng minh rằng mình là ai
Để những người phán xét với minh bao đều họ đã từng nói là sai