Vẫn Là Anh Đấy Thôi

Vẫn là anh.. yêu em như ngày nào…
Vẫn tiếng cười…. anh che đậy niềm đau…
Em nghe chưa.. bài nhạc anh viết lúc ban chìu…
Vẫn… anh vẫn đợi đấy thôi…. em yêu
Anh vẫn ôm nỗi nhớ khi đêm về trong tĩnh lặng
Khi mưa nói thì thầm em à nước mắtt cay lắm…
Anh biết mình không còn chỉ là người người dưng ngược hướng
Em nói chia tay nhau rồi đừng bận tâm vì yêu thương…
—–
Anh luôn giữ em bên mình từng giây phút
Anh biết mình không quan trọng dù rằng em hạnh phúc
Vẫn nỗi đau anh ngậm đắng trên môi mềm
Từng chữ a gữi đến em lời nhạc êm đềm
Anh đổi lấy quá khứ để còn bên em thêm chút nữa
Khoảnh khắc ta bắt đầu rồi kết thúc em hỉu chưa
Có bao giờ hay chưa hề em chẳng nhớ
Anh vẫn tồn tại hay vô hình trong em em có nhớ
——
Vẫn là anh hôm qua là kẻ cô đơn trong tuyệt vọng
Cũng là anh đã biết cố gắng dư thừa này bằng không….
Xin lỗi! vì anh đã yêu em nhìu quá
Anh vẫn lun trân trọng khi em không còn bên anh mà
Anh biết… tiếng nói anh không làm em thức tỉnh
Anh xin gữi vào lời nhạc không âm điệu trong bình minh
Là tiếng gió thổi vi vu bay tóc em nhẹ nhàng
Là ánh nắng len lõi trong cơn mơ em dần tan biến anh lại vội vàng…
—–
Anh nghĩ là chưa đủ phải không em
Bao đau thương anh nhận lấy cũng vì em
Vẫn anh nơi đây nơi căn phòng cũ vẫn khúc hát anh viết êm đềm
Vẫn anh nơi đây một mình chờ đợi bóng ai đó về khuất trong đêm

Vẫn Là Anh Đấy Thôi
/